Hiện tại có hơn 24 loại thuốc chống trầm cảm đang có mặt trên thị trường. Hiện nay, chúng được coi là khá thành công trong điều trị trầm cảm, tuy nhiên không có một loại thuốc đơn lẻ nào đã được chứng minh là có hiệu quả tốt nhất cho tất cả bởi nó chủ yếu phụ thuộc vào từng bệnh nhân và tình trạng bệnh của họ. Bạn sẽ phải sử dụng thuốc hàng ngày trong vòng vài tuần mới thấy được kết quả và cả những tác dụng phụ của thuốc.
Dưới đây là danh sách các loại thuốc chống trầm cảm được kê đơn phổ biến nhất và các tác dụng không mong muốn của chúng.
Liệu pháp điều trị điển hình đối với bệnh trầm cảm thường bắt đầu với các thuốc ức chế tái hấp thu chọn lọc serotonin (SSRIs). Khi não bộ không thể sản xuất đủ serotonin nó sẽ không thể hoạt động đúng chức năng, khi đo mức cân bằng các chất hóa học tại não sẽ trở nên không đồng đều. SSRIs hoạt động theo cơ chế thay đổi mức nồng độ serotonin trong não. Đặc biệt, SSRIs ức chế quá trình tái hấp thu serotonin, do vậy các chất dẫn truyền thần kinh có thể gửi và nhận các tín hiệu hóa học một cách hiệu quả hơn. Do vậy, các thuốc này có khả năng phát huy tác dụng của serotonin và cải thiện các triệu chứng của trầm cảm. Các thuốc thuộc nhóm SSRIs bao gồm:
fluoxetine (Prozac)
citalopram (Celexa)
paroxetine (Paxil)
sertraline (Zoloft)
escitalopram (Lexapro)
fluvoxamine (Luvox)
Các tác dụng phụ phổ biến nhất đã được báo cáo bởi những người sử dụng SSRIs bao gồm:
Các vấn đề về tiêu hóa như tiêu chảy
Buồn nôn
Khô miệng
Bồn chồn
Đau đầu
Mất ngủ hay buồn ngủ
Giảm ham muốn tình dục và khó đạt cực khoái
Rối loạn cương dương
Kích động
Các thuốc ức chế tái hấp thu serotonin-norepinephrine (SNRIs) đôi khi được gọi là thuốc ức chế tái hấp thu tác dụng kép. Chúng hoạt động theo cơ chế ứng chế tái hấp thu cả serotonin và norepinephrine. Với sự hiện diện của cả serotonin và norepinephrine ở não, mức cân bằng hóa học tại não sẽ được thiết lập lại, và các tín hiệu dẫn truyền thần kinh có thể hoạt động tương tác hiệu quả hơn. Do vậy, thuốc có tác dụng cải thiện tâm trạng và giảm các triệu chứng của bệnh trầm cảm.
Các thuốc nhóm SNRIs được kê phổ biến nhất gồm:
venlafaxine (Effexor và Effexor XR)
desvenlafaxine (Pristiq)
duloxetine (Cymbalta)
Tăng tiết mồ hôi
Tăng huyết áp
Tim đập nhanh
Khô miệng
Rối loạn tiêu hóa như táo bón
Thay đổi vị giác
Buồn nôn
Hoa mắt
Bồn chồn
Đau đầu
Mất ngủ hay buồn ngủ
Giảm ham muốn tình dục và khó đạt cực khoái
Kích động
Thuốc chống trầm cảm ba (TCAs) vòng được phát minh vào những năm 1950, là một trong những nhóm thuốc được sử dụng sớm nhất trong điều trị trầm cảm. TCAs hoạt động theo cơ chế ức chế sự tái hấp thu của noradrenalin và serotonin. Điều này giúp kéo dài những tác động tích cực trên tâm trạng của noradrenalin và serotonin được giải phóng tự nhiên tại não. Do đó, giúp cải thiện tâm trạng và giảm trầm cảm. Nhiều bác sỹ vẫn tiếp tục kê TCAs vì họ cho rằng nhóm thuốc này cũng an toàn như các thuốc thế hệ mới.
Các thuốc nhóm TCAs phổ biến nhất bao gồm:
amitriptyline (Elavil)
imipramine (Tofranil)
doxepin (Sinequan)
trimipramine (Surmontil)
clomipramine (Anafranil)
Các tác dụng phụ của nhóm thuốc này khá nghiêm trọng. Nam giới thường gặp ít tác dụng phụ hơn nữ giới.
Tăng cân
Khô miệng
Nhìn mờ
Buồn ngủ
Tim đập nhanh hay loạn nhịp
Lú lẫn
Các vấn đề về tiết niệu như tiểu khó
Táo bón
Mất ham muốn tình dục
Các tác dụng không mong muốn mà những người dùng NDRIs hay gặp phải bao gồm:
Co giật khi dùng liều cao
Lo lắng
Thở quá nhanh
Căng thẳng
Kích động
Hay cáu gắt
Run
Khó ngủ
Bồn chồn
Thuốc ức chế monoamine oxidase (MAOIs) thường là lựa chọn sau cùng khi các nhóm thuốc hay phương pháp điều trị khác không phát huy tác dụng. MAOIs ngăn cản sự giáng hóa của các chất hóa học norepinephrine, serotonin và dopamine. Điều này cho phép não bộ duy trì mức nồng độ ổn định của các chất này và có tác dụng cải thiện tâm trạng cũng như tăng cường các tín hiệu dẫn truyền thần kinh.
Các thuốc nhóm MAOIs bao gồm:
Phenelzine (Nardil)
Selegiline (Emsam, Eldepryl, and Deprenyl)
Tranylcypromine (Parnate)
Isocarboxazid (Marplan)
MAOIs có rất nhiều tác dụng phụ nghiêm trọng và nguy hiểm. MAOIs cũng thường gây ra những tương tác với thức ăn và các loại thuốc không kê đơn khác.
Buồn ngủ vào ban ngày
Mất ngủ
Hoa mắt
Hạ huyết áp
Khô miệng
Căng thẳng
Tăng cân
Giảm ham muốn tình dục hay khó đạt cực khoái
Rối loạn cương dương
Các vấn đề về tiết niệu như tiểu khó
Để điều trị cho những bệnh nhân trầm cảm kháng với hầu hết các phương pháp điều trị, các bác sỹ có thể cần phải kê đến nhóm thuốc chỉ định không chính thức (add – on medication). Nhóm thuốc này cũng thường được sử dụng để điều trị các bệnh rối loạn tâm thần khác để giảm lo âu, cải thiện tâm trạng và chống loạn thần.
Các thuốc chống loạn thần đã được Cục quản lý dược phẩm và thực phẩm Hoa Kỳ chấp thuận là chỉ định không chính thức trong điều trị trầm cảm bao gồm:
Aripiprazole (Abilify)
Quetiapine (Seroquel)
Olanzapine (Zyprexa)
Tác dụng không mong muốn của nhóm thuốc này cũng tương tự như các thuốc chống trầm cảm khác.
Các thuốc điều trị trầm cảm không điển hình hoặc không thể xếp vào bất cứ nhóm thuốc nào nêu trên bao gồm mirtazapine (Remeron) và trazodone (Oletro).
Tác dụng không mong muốn chủ yếu của nhóm thuốc này là buồn ngủ. Cả hai thuốc này đều có tác dụng an thần và thường được sử dụng vào buổi tối để phòng xảy ra các vấn đề về sự tập trung và chú ý.
Bệnh viện Nguyễn Tri Phương - Đa khoa Hạng I Thành phố Hồ Chí Minh