Thôi kệ (thơ)

 

Thôi kệ, kệ thôi, đã vậy rồi

Tiếc làm chi nữa, nước sông trôi

Ngày tháng một đi không trở lại

Sống tiếp thôi nào, các bạn tôi!

Thôi kệ, kệ thôi, luống nhọc nhằn

Than vãn có làm bớt khó khăn?

Cuộc sống của ta, ta phải bước

Ai người bước hộ, cõng ta chăng?

Thôi kệ, kệ thôi, sự yếu đau

Than thân trách phận, ích gì đâu?

Cứ đói thì ăn, đau uống thuốc

Tâm an trí lạc đặt lên đầu!

Thôi kệ, kệ thôi, những muộn phiền

Ai mà chẳng muốn sướng như tiên?

Nhưng cuộc sống này là như thế

Nếm đủ mùi đời - lẽ tự nhiên!

Thôi kệ, kệ thôi, sự bẽ bàng

Làm người nên cứ phải đa mang

Làm ơn làm phước rồi lãnh nợ

Buồn chữa lành, hay lại càng toang?

Thôi kệ, kệ thôi, cái sự đời

Trăm nghìn vạn mớ bạc như vôi

Buông bỏ hết đi mà vui sống

Nhớ nhé từ nay, KỆ, thế thôi!

 

Tác giả: Vĩnh Nam

return to top