Đi nhón chân là khi trẻ đi bằng mũi bàn chân, gót chân không chạm đất. Điều này thường khá phổ biến ở trẻ mới biết đi khi chúng tập đi. Hầu hết trẻ em ngừng đi nhón chân khi được 2 tuổi.
Trẻ có thể đi bằng ngón chân vì:
Đi nhón chân có thể khiến trẻ dễ bị ngã. Nếu để trẻ đi nhón gót trong một thời gian dài, cơ bắp chân sẽ bị cứng và rút lại dẫn tới tình trạng khi đi mũi chân chĩa ra ngoài hoặc chụm vào trong. Nếu không được chữa trị kịp thời, khi lớn lên trẻ sẽ dễ gặp tình trạng đau bàn chân, cổ chân, đau đầu gối, nguy hiểm hơn là vẹo cột sống.
Các bác sĩ chẩn đoán tình trạng đi nhón chân bằng cách đặt câu hỏi và khám lâm sàng cho trẻ. Nếu cần, trẻ có thể làm các xét nghiệm khác như:
Trẻ em đi nhón chân có thể cần đến gặp bác sĩ chỉnh hình phục hồi chức năng (bác sĩ điều trị các vấn đề ảnh hưởng đến xương và khớp).
Ở những trẻ bị chứng đi nhón chân, gân gót và cơ ở cẳng chân trên bị ngắn lại, khiến cho gót chân bị nhón lên mà không thể quay về vị trí cũ, nên trẻ không thể đặt gót chân xuống nền nhà được.
Tuy nhiên xét về mặt tâm thần kinh, trong số các bệnh nhi, chứng đi nhón chân có thể là dấu hiệu cho thấy trẻ đang mắc một tình trạng bệnh lý tiềm ẩn, có thể như:
Nhiều trẻ sẽ tự khắc phục được tình trạng đi nhón gót chân mà không cần điều trị. Vì vậy, các bác sĩ có thể chờ xem đứa trẻ phát triển thế nào. Nếu việc đi bằng ngón chân vẫn tiếp tục hoặc nếu trẻ có lý do thể chất để đi bằng ngón chân (chẳng hạn như cơ hoặc gân bị căng), việc điều trị có thể bao gồm:
Nếu bạn thấy trẻ có một trong những dấu hiệu sau thì bạn nên cho trẻ đi khám sớm để được các bác sĩ điều chỉnh
Nếu trẻ đi nhón chân, hãy giúp chúng làm theo hướng dẫn của bác sĩ. Nếu con bạn dưới 2 tuổi, bác sĩ có thể khuyên bạn nên quay lại sau vài tháng để kiểm tra xem việc đi lại và thói quen đi nhón chân có thay đổi tiến triển gì không
Và nếu có thể bạn có thể áp dụng một vài biện pháp sau để cải thiện cho trẻ:
Bệnh viện Nguyễn Tri Phương - Đa khoa Hạng I Thành phố Hồ Chí Minh