Cúm là một bệnh nhiễm trùng đường hô hấp cấp tính do virus cúm gây ra, ảnh hưởng chủ yếu đến niêm mạc mũi, họng và phổi. Bệnh có khả năng lây lan nhanh qua đường hô hấp và có thể dẫn đến biến chứng nặng, đặc biệt ở nhóm nguy cơ cao như người cao tuổi, trẻ nhỏ và người suy giảm miễn dịch. Mặc dù có các phương pháp điều trị chuẩn dựa trên thuốc kháng virus và kiểm soát triệu chứng, một số liệu pháp hỗ trợ như sử dụng tinh dầu cũng được người bệnh quan tâm nhằm mục đích cải thiện triệu chứng và nâng cao chất lượng cuộc sống. Tuy nhiên, các liệu pháp này cần được đánh giá khách quan dựa trên bằng chứng khoa học.
Một số tinh dầu có chứa các thành phần hoạt chất có đặc tính kháng virus và chống viêm. Các nghiên cứu in vitro cho thấy một số loại tinh dầu có thể ức chế sự nhân lên hoặc hoạt động của virus cúm. Cụ thể:
Tinh dầu cam bergamot (Citrus bergamia): Có chứa hợp chất limonene và linalool, được chứng minh có hoạt tính kháng virus trong môi trường phòng thí nghiệm.
Tinh dầu bạch đàn (Eucalyptus globulus): Thành phần chính là eucalyptol (cineole), có đặc tính làm loãng chất nhầy và hỗ trợ thông khí đường hô hấp.
Tinh dầu cỏ xạ hương đỏ (Thymus vulgaris): Chứa thymol và carvacrol, có tác dụng ức chế vi sinh vật và một số chủng virus.
Tinh dầu lá quế (Cinnamomum zeylanicum): Có hoạt tính kháng khuẩn và có thể ảnh hưởng đến màng bọc của một số virus.
Tinh dầu tía tô đất (Melissa officinalis): Một số bằng chứng cho thấy có thể ức chế virus cúm gia cầm trong mô hình phòng thí nghiệm.
Ngoài ra, tinh dầu tràm trà (Melaleuca alternifolia) có thể được ứng dụng trong lọc không khí với giả thuyết giúp giảm tải lượng virus trong không gian kín, mặc dù chưa có bằng chứng lâm sàng xác thực hiệu quả này.
Các phương pháp sử dụng tinh dầu phổ biến gồm:
Xông hơi: Nhỏ tinh dầu vào nước nóng để hít hơi hoặc sử dụng máy khuếch tán tinh dầu. Biện pháp này có thể giúp làm dịu triệu chứng nghẹt mũi và hỗ trợ làm sạch không khí trong phòng.
Thoa ngoài da: Tinh dầu cần được pha loãng với dầu nền (như dầu jojoba, dầu hạnh nhân, dầu dừa...) trước khi sử dụng để tránh kích ứng. Có thể thoa lên vùng ngực, cổ, hoặc kết hợp trong sản phẩm chăm sóc cá nhân như kem dưỡng, sữa tắm.
Lưu ý: Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) không cấp phép hoặc quản lý tinh dầu như một loại thuốc. Do đó, việc lựa chọn sản phẩm cần dựa trên nguồn gốc rõ ràng và khuyến cáo an toàn của nhà sản xuất.
Mặc dù có nguồn gốc tự nhiên, tinh dầu không hoàn toàn vô hại. Các rủi ro có thể bao gồm:
Kích ứng da và niêm mạc: Đặc biệt ở trẻ sơ sinh, người cao tuổi hoặc người có cơ địa dị ứng. Cần luôn thử phản ứng trên vùng da nhỏ trước khi dùng diện rộng.
Độc tính nếu nuốt phải: Tuyệt đối không uống tinh dầu do nguy cơ gây độc hệ thần kinh và tiêu hóa.
Tương tác thuốc: Một số tinh dầu có thể ảnh hưởng đến chuyển hóa thuốc qua enzym gan hoặc gây tương tác dược lý. Cần tham khảo ý kiến bác sĩ khi đang sử dụng thuốc điều trị.
Nhạy cảm với ánh sáng: Tinh dầu như cam bergamot có thể làm tăng nhạy cảm da với ánh nắng, dễ gây bỏng nắng.
Không an toàn trong thai kỳ và cho con bú: Một số thành phần tinh dầu có thể qua nhau thai hoặc sữa mẹ, ảnh hưởng đến thai nhi và trẻ sơ sinh.
Nguy cơ ngộ độc cho vật nuôi: Một số tinh dầu (như tea tree, wintergreen) độc với chó mèo. Không sử dụng khuếch tán trong nhà có vật nuôi nếu chưa xác minh mức độ an toàn.
Các nghiên cứu bước đầu cho thấy một số thành phần trong tinh dầu có thể hỗ trợ giảm nhẹ triệu chứng hô hấp trên khi mắc cảm cúm, chủ yếu thông qua tác dụng kháng khuẩn, kháng virus và làm dịu đường hô hấp. Tuy nhiên, cho đến thời điểm hiện tại, chưa có đủ bằng chứng lâm sàng để khẳng định tinh dầu có thể điều trị, kiểm soát hoặc phòng ngừa cảm cúm và các bệnh do virus hô hấp, bao gồm SARS-CoV-2.
Việc sử dụng tinh dầu nên được xem là liệu pháp hỗ trợ và không thay thế các phương pháp điều trị y khoa tiêu chuẩn. Người bệnh cần thận trọng khi sử dụng, đặc biệt ở các đối tượng nguy cơ cao, và nên tham khảo ý kiến nhân viên y tế trước khi áp dụng.