Adenovirus là một nhóm virus DNA không vỏ bọc, có khả năng gây nhiễm trùng trên nhiều hệ cơ quan của cơ thể, đặc biệt là hệ hô hấp, tiêu hóa, mắt, và trong một số trường hợp có thể ảnh hưởng đến hệ tiết niệu, thần kinh trung ương. Nhiễm trùng Adenovirus xảy ra phổ biến ở trẻ nhỏ, đặc biệt là trẻ sơ sinh và trẻ dưới 5 tuổi.
Ước tính, phần lớn trẻ em đều từng nhiễm adenovirus ít nhất một lần trước 10 tuổi. Do có nhiều typ huyết thanh (serotype) khác nhau, trẻ có thể nhiễm adenovirus nhiều lần trong đời. Không giống như virus cúm, adenovirus không có tính mùa vụ rõ ràng, và có thể gây bệnh quanh năm.
Tùy thuộc vào typ virus và cơ quan bị ảnh hưởng, adenovirus có thể gây ra nhiều bệnh cảnh lâm sàng:
Nhiễm trùng đường hô hấp trên: viêm họng, viêm mũi – họng, cảm lạnh.
Viêm kết mạc mắt (mắt đỏ).
Viêm thanh khí phế quản, viêm tiểu phế quản, viêm phổi.
Viêm dạ dày – ruột cấp: tiêu chảy, nôn ói.
Nhiễm trùng đường tiết niệu: viêm bàng quang không do vi khuẩn.
Viêm màng não, viêm não (hiếm gặp, chủ yếu ở trẻ có bệnh nền).
Hầu hết các trường hợp là nhiễm trùng nhẹ, tự giới hạn, tuy nhiên một số trẻ, đặc biệt là trẻ sơ sinh, trẻ sinh non hoặc suy giảm miễn dịch, có thể diễn tiến thành nhiễm trùng nặng.
Triệu chứng của nhiễm adenovirus phụ thuộc vào đường lây nhiễm, typ virus và cơ quan bị ảnh hưởng. Một số biểu hiện thường gặp:
Hô hấp
Sốt, ho khan hoặc ho có đờm
Nghẹt mũi, chảy nước mũi
Đau họng
Thở nhanh, khó thở (nếu có viêm phế quản hoặc viêm phổi)
Tiêu hóa
Tiêu chảy cấp, buồn nôn, nôn ói
Đau bụng
Mắt
Viêm kết mạc mắt: đỏ mắt, đau, chảy nước mắt
Tiết niệu
Tiểu đau, tiểu rắt, tiểu ra máu
Toàn thân
Đau đầu, mệt mỏi, quấy khóc
Thời gian ủ bệnh trung bình từ 2–14 ngày, thường gặp nhất là 5–7 ngày sau khi tiếp xúc.
Adenovirus dễ lây lan và phổ biến tại các môi trường có tiếp xúc gần như trường học, nhà trẻ, bệnh viện, trại hè. Cơ chế lây gồm:
Giọt bắn (qua ho, hắt hơi)
Tiếp xúc với bề mặt hoặc vật dụng bị nhiễm virus
Phân – miệng: do vệ sinh tay kém hoặc sử dụng nước nhiễm bẩn
Nguồn nước không đảm bảo: bể bơi, hồ nước không khử trùng tốt
Virus có thể tồn tại lâu dài trên các bề mặt, do đó dễ lây lan qua đồ chơi, khăn tắm hoặc tay người chăm sóc không vệ sinh kỹ.
Phần lớn trường hợp nhẹ không cần làm xét nghiệm. Tuy nhiên, với các ca nặng, nghi ngờ dịch bùng phát hoặc cần phân biệt với các bệnh khác, bác sĩ có thể chỉ định:
Xét nghiệm PCR hoặc test nhanh kháng nguyên adenovirus từ:
Dịch tiết mũi họng
Dịch kết mạc mắt
Mẫu phân
Mẫu nước tiểu hoặc máu
Chẩn đoán xác định giúp phân biệt với các bệnh nhiễm trùng khác có triệu chứng tương tự như cúm, RSV, rotavirus, viêm kết mạc do vi khuẩn,…
6.1 Trường hợp nhẹ (đa số)
Điều trị chủ yếu là hỗ trợ triệu chứng tại nhà, bao gồm:
Nghỉ ngơi đầy đủ
Uống nhiều nước
Sử dụng paracetamol hoặc ibuprofen khi sốt cao gây khó chịu (theo hướng dẫn liều dùng)
Nhỏ mũi nước muối sinh lý, hút dịch mũi nếu nghẹt
Dùng máy tạo ẩm hoặc làm ấm không khí để giảm khô mũi họng
6.2 Trường hợp nặng hoặc đặc biệt
Trẻ sơ sinh, trẻ sinh non, trẻ có suy giảm miễn dịch hoặc có biểu hiện suy hô hấp, mất nước nặng có thể cần:
Nhập viện điều trị
Truyền dịch
Thở oxy hoặc hỗ trợ hô hấp
Thuốc kháng virus như cidofovir (cân nhắc trong trường hợp đặc biệt, không dùng thường quy)
Phần lớn trẻ hồi phục trong vòng vài ngày đến 1–2 tuần
Một số triệu chứng như ho kéo dài có thể tồn tại lâu hơn
Nhiễm trùng nặng hoặc biến chứng có thể kéo dài và cần theo dõi sát
Hiện chưa có vaccine phòng ngừa adenovirus được sử dụng phổ biến ở cộng đồng. Do đó, biện pháp phòng ngừa chủ yếu là kiểm soát lây nhiễm:
Rửa tay thường xuyên bằng xà phòng
Vệ sinh bề mặt, đồ chơi và vật dụng thường xuyên
Cách ly trẻ bệnh khỏi lớp học, nhà trẻ cho đến khi khỏi bệnh
Hướng dẫn trẻ che miệng khi ho/hắt hơi bằng khăn giấy hoặc khuỷu tay
Sử dụng nguồn nước sạch, đặc biệt khi tham gia bơi lội
Phụ huynh nên đưa trẻ đến khám bác sĩ khi xuất hiện các dấu hiệu cảnh báo:
Sốt cao kéo dài > 3 ngày
Khó thở, thở nhanh, thở rút lõm ngực
Trẻ <3 tháng tuổi sốt
Mắt đỏ kèm đau, sợ ánh sáng hoặc tiết dịch mắt nhiều
Nôn ói, tiêu chảy nhiều, dấu hiệu mất nước:
Ít đi tiểu, tã khô
Mắt trũng, khô miệng
Mệt lả, lơ mơ
Có bệnh nền ảnh hưởng miễn dịch (ung thư, ghép tạng, HIV,...)
Nhiễm adenovirus ở trẻ em là bệnh lý phổ biến, chủ yếu diễn biến nhẹ, nhưng có thể gây biến chứng nặng trong một số trường hợp đặc biệt. Việc phát hiện sớm, điều trị kịp thời và thực hiện các biện pháp phòng ngừa đúng cách có vai trò quan trọng trong kiểm soát lây lan và bảo vệ sức khỏe cộng đồng, đặc biệt tại các trường học và cơ sở chăm sóc trẻ em.